Đại Viêt Sport - Anh em cây khế chính là câu chuyện của anh em tôi. Nhà tôi không khá giả, cả nhà nương tựa vào nhau mà sống. Đến một ngày, cha mẹ đều mất mà không để lại di chúc thừa kế. Người anh trai tham lam của tôi giành hết mọi thứ, chỉ để lại cho tôi một mảnh đất nhỏ với một cây khế cha tôi trồng từ khi hai anh em còn bé. Tôi cũng không có cách nào khác, phận làm em, tôi chấp nhận trong buồn bã.
[Câu chuyện] " Cây Khế" ngoại truyện
Anh tôi lấy một cô vợ giàu có, nhưng bà chị dâu này cũng chẳng khác gì anh tôi, tham lam và xảo quyệt. Họ cất một căn nhà lớn, khang trang và mát mẻ vào mùa hè, ấm áp vào mùa đông.
chuyện cây khế ngoại truyện
Tôi cũng đến tuổi lấy vợ. Tôi thầm thương trộm nhớ cô gái mồ côi cả cha lẫn mẹ ở cuối làng. Vất vả từ tấm bé, cô gái ấy luôn chăm chỉ, cần mẫn. Chính vì những đức tính ấy, tôi thêm trân trọng cô. Chúng tôi nên duyên vợ chồng mà trong tay không có nhiều của nả. Cả gia sản chỉ có một ngôi nhà tranh vách đất, một thửa ruộng, một cây khế năm nào cũng sai trĩu quả.
Một năm, cây khế lại ra quả. Khế ngọt, mát mà đậm vị, cắn một miếng khế mà ngọt mãi ở đầu lưỡi. Những ngày nghèo đói, vợ chồng tôi ăn khế thay cơm. Vợ tôi thường mang khế ra chợ bán lấy tiền trang trải cuộc sống. Một ngày nọ, bỗng có trận mưa to gió lớn, có một con chim khổng lồ đến cây khế ăn quả.
Vợ tôi thổn thức:
- Chim ơi chim đừng ăn nữa! Chim ơi!
Tôi mắng vợ:
- Mình còn không mau trốn đi:
Vợ tôi vẫn khẩn khoản:
- Chim ơi, cả nhà tôi chỉ có mỗi cây khế này, chim ăn rồi thì chúng tôi biết sống sao
Chim phớt lờ lời của chúng tôi, chén thêm quả khế nữa rồi mới trả lời:
- Ăn một quả khế
Trả một cục vàng
Mang túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Vợ chồng tôi khấp khởi mừng thầm nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ lời chim nói. Mà sao chim lại biết nói, vợ chồng mình có đang mơ không? Nhưng nhìn ra sân, cây khế tơi tả vì sức nặng của chim vẫn còn đó, chúng tôi mới tạm yên lòng.
Mấy ngày hôm sau, chim đến chở tôi ra đảo lấy vàng, một đảo ngập tràn vàng chói mắt. Tôi có check in Facebook và tag anh trai tôi để khoe.
Tối đó, cả nhà anh trai tôi sang nhà tôi, đòi đổi cả gia tài nhà anh lấy cái nhà tranh cũ nát và cây khế của vợ chồng tôi. Vợ chồng tôi không ham gì của cải nhà anh bởi với số vàng lấy từ đảo, chúng tôi không cần lo cơm áo gạo tiền nữa. Tuy nhiên, bà chị dâu nhất quyết phải đổi cho bằng được.
Ngày hôm sau, Chim lại đến ăn. Nhưng nó chưa kịp ăn quả nào, Vợ chồng anh chị đã quát mắng:
- Con chim tham ăn kia, mau đưa ta đi lấy vàng!
Chim tức giận, ném một quả khế vào đầu anh tôi rồi nói:
- Ăn một quả khế
Trả một cục vàng
Mang túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Vợ chồng anh trai tôi khấp khởi mừng thầm, ý định sẽ mang thật nhiều vàng về.
Ngày hôm sau, chim lại đến chở anh đi lấy vàng. Đến nơi, anh tôi thấy cả một thiên đường đồ ăn trước mắt. Chưa cần vàng, anh ăn thật nhiều, thật nhiều, ăn như chưa bao giờ được ăn. Đến khi cái bụng phưỡn ra như bà bầu sắp đến ngày sinh nở, anh ta mới đi nhặt vàng. Được một túi mười hau gang chứ không phải ba gang như lời chim nói, anh bắt chim trở về nhà ngay.
Nhưng chim không thể nào cất cánh vì quá nặng. Nó bắt anh bỏ hết vàng ở lại, nhưng vẫn không thể bay nổi vì anh quá nặng, anh đã ăn quá nhiều. Anh tôi sợ hãi bị bỏ lại ở đảo hoang:
- Chim ơi chim đưa tôi về đi, chim nói gì tôi cũng nghe theo. Tôi cắn rơm cắn cỏ cầu xin chim. Tôi muốn trở về với với con tôi!
Chum suy nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Ta sẽ về bàn bạc với em trai người!
Cả đại gia đình lo lắng khi anh tôi khổng thể trở về, Tôi sực nhớ ra
máy tập bụng Đại Việt Sport, Tôi khẩn khoản nhờ chim chuyển máy tập bụng ra đảo hoang.
Chim vẫn ăn khế nhà chúng tôi, gia đình tôi vẫn mong mỏi anh trở về. Một thời gian sau, nhờ tập luyện chăm chỉ với máy tập bụng tại nhà Đại Việt sport, anh trai tôi đã có thể trở về nhà, sống cuộc sống hoàn lương. Vợ chồng ảnh bỏ tính tham lam, hăng say lao động, gia tăng sản xuất.